Ngô Nguy vội vàng hỏi: “Đại đội trưởng, sổ gạo của Ngô Mộng Đình còn ở đội sản xuất của chúng ta không, nếu cô ta muốn đi Bắc Kinh thì có cần phải đến chỗ chú nhờ hỗ trợ cấp giấy chứng minh không?”
Cố Kiến Quốc lại nói: “Theo lý mà nói thì cần phải đến chỗ tôi, nhưng cô ta đã gả vào thành phố rồi, nếu nơi ở của chồng cô ta chịu cấp chứng minh thì cô ta không cần tới chỗ tôi cũng được.”
Dù sao hiện tại cũng không nghiêm khắc giống như trước kia nữa, với lại bây giờ thanh niên trí thức trở về thành phố càng ngày càng nhiều, sự quản lý về mặt chứng minh này cũng được nới lỏng ra.
Chu Tử Khâm nắm lấy cánh tay của con gái thật chặt, ánh mắt hung ác như muốn ăn thịt người: “Nhất định là nó, nhất định là nó đã trộm giấy thông báo trúng tuyển của Huyên Huyên, còn đốt nhà để huỷ diệt chứng cứ.”
Cố Kiến Quốc nghi ngờ: “Nhưng mà cô ta lấy giấy thông báo trúng tuyển của con gái cô làm cái gì chứ, tên bên trên không phải của cô ta, cô ta có cầm đi cũng không dùng được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây