Ngô Mộng Đình bỗng nhiên thay đổi suy nghĩ, cô ta tìm bộ quần áo sờn rách nhất của mình ra rồi mặc vào, lại lấy thêm từ trong bếp mười quả trứng gà, xách theo giỏ trứng đi bộ đến thôn Thượng Hà.
Sau khi thư thông báo được gửi đến thôn Thượng Hà, ba người nhà họ Ngô ôm nhau khóc lóc một hồi.
Hôm nay bọn họ bắt đầu thu dọn đồ đạc, chia tay cùng với những người có quan hệ thân thiết với bọn họ ở địa phương sau đó chỉ chờ bán phiếu rồi rời đi.
Chu Tử Khâm mở cửa, vừa nhìn thấy người ở cửa sắc mặt không thể tốt được: “Cô tới đây làm gì?”
“Thím à, cháu đến để thăm thím một lát.” Ngô Mộng Đình cũng là người biết co biết duỗi, vờ như không thấy sắc mặt lạnh lùng của thím ta: “Đây là trứng cháu để dành, cả nhà thím ăn để bồi bổ cơ thể đi ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây