Trịnh Thông đang vô cùng sốt ruột, nhưng Cố Minh Đông ở trước mặt vẫn mang bộ dáng bình tĩnh ung dung không chút vội vàng.
“Làm sao vậy?” Cố Minh Đông còn có tâm tình đùa giỡn: “Án xử sai của ông được đưa xuống rồi sao?”
Trịnh Thông tức giận trừng mắt, vuốt râu nói: “Tôi không vội, người nên sốt ruột phải là cậu mới đúng.”
Cố Minh Đông mỉm cười nói: “Tôi có gì mà phải sốt ruột.”
Trịnh Thông cười ha ha nói: “Cậu lừa được ai chứ không lừa được tôi đâu, cậu lặn lội đường xa đến Thượng Hải còn không phải là do tìm thứ kia sao, sao rồi, tay không trở về đúng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây