Cố Minh Đông ngượng ngùng gật đầu: “Sách đắt đỏ, nhà chúng tôi mua không nổi.”
Thư ký Vương thở phào nhẹ nhõm, thầm mắng bản thân làm quan quá lâu rồi suy nghĩ phức tạp, hãy nhìn xem đồng chí người ta thật thà chất phác biết bao.
Trong lòng cảm thấy hơi áy náy nên ánh mắt thư ký Vương nhìn Cố Minh Đông càng thêm ôn hòa: “Điều này có gì là không được, cậu đã đóng góp to lớn cho đất nước và nhân dân, chỉ là một cuốn sách giáo khoa thôi vẫn chưa đủ, mọi người đi theo tôi.”
“Đồng chí Cố đúng là một đồng chí tốt và xuất sắc, lúc nào cũng chăm chỉ học hành, các đồng chí khác cũng phải học hỏi tinh thần chăm chỉ của cậu ấy.”
Cố Minh Đông nở nụ cười thẹn thùng, tạo cho mình một nhân cách cao sang vào thời điểm thích hợp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây