Ngư A Khấu và Chúc Hào nhất trí lờ anh ta đi.
Chúc Hào lấy hết tiền trong người ra đưa tới.
“Tôi biết số tiền này không thể so sánh với ơn cứu mạng, cô cũng không phải vì tiền, nhưng cô nhận chút tiền này để tôi thấy lòng nhẹ nhõm hơn một chút, còn mong cô cứu người cứu đến cùng.”
“Hơn nữa cái nồi này cũng không thể dùng nữa, cô nên mua nồi mới trước thì hơn.” Chúc Hào chỉ vào cái nồi nói: “Nếu hôm nay cô không tiện, vậy phiền cô để lại địa chỉ, chúng tôi ngày khác lại đến cửa bái phỏng.”
Chu Nhị sờ túi quần rỗng tuếch, ngượng ngùng xoa xoa tay nói: “Đúng vậy, cô cho chúng tôi xin địa chỉ, sau này chúng tôi sẽ đến nhà, coi như hai nhà mình là họ hàng qua lại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây