“Đúng vậy! Ban đầu bác cũng không tin, con bé A Khấu nhà mình thông minh như vậy, sao lại không có tên cháu được? Bác đã chạy lên xã mấy lần, hỏi xem có phải họ nhầm lẫn gì không, nhưng chạy đến rộp cả chân mà vẫn không thấy tên cháu đâu.”
Nghĩ đến người vợ đanh đá ở nhà, Vương Kiến Phòng càng nói càng dẻo miệng: “A Khấu à, cháu đừng buồn, thi trượt một lần cũng không sao. Năm nay có nhiều người thi quá, chắc là các thầy cô trường trung học số 1 quên mất cháu rồi. Năm sau cháu thi lại nhé, với trí thông minh của cháu, nhất định là sẽ đỗ thôi!”
Bác Chu nãy giờ vẫn im lặng bỗng lên tiếng: “Đúng đấy! Năm sau thi lại nhất định sẽ đỗ! Bà Hoa đã nói rồi, nếu cháu thi đỗ đại học, bà ấy sẽ mở tiệc mừng ba ngày liền đấy! Bác vẫn đang chờ ăn cỗ đây này!”
Nghe vậy, Bà nội Ngư lo lắng nhìn cháu gái, sợ cô vì chuyện thi trượt mà suy sụp tinh thần.
Chị dâu Xuyên lên tiếng: “Ơ hay, thế thầy giáo Tống kia không phải nói là A Khấu đã trúng tuyển rồi sao? Cho dù thầy ấy có bận rộn mà quên thì cũng đâu có sao, A Khấu lại theo thầy hiệu trưởng Trương lên trường trung học số 1 một chuyến là được chứ gì? Gặp A Khấu rồi, các thầy cô sẽ nhớ ra ngay thôi mà!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây