Vừa ngồi xuống, cậu bạn cùng bàn mập mạp đã lên tiếng, “Ê, con mắm, lát nữa không được nhìn bài tao đấy nhé, không tao cho ăn đòn.”
Ngư A Khấu định tiếp tục phớt lờ cậu ta, nhưng có vẻ cậu ta được đằng chân lân đằng đầu.
“Cậu nghĩ với thân hình của cậu, có che được bài thi của tôi không?”
Chu Châu hừ một tiếng, “Đồ mắm, miệng lưỡi sắc như dao, thảo nào mãi không cao lên được, tâm nhãn còn nhỏ hơn lỗ kim.”
Ngư A Khấu mở vở ra, thấy cậu ta đã ghi sẵn một nét sổ, liền tìm đúng vị trí chân cậu ta, giơ chân dẫm xuống, rồi nghiến mạnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây