Hạ Nghị nhìn thấy mặt Bách Nguyệt bị mình quệt dơ, có hơi chột dạ, vợ anh là con mèo thích sạch sẽ, nếu có gương cho cô soi có lẽ lại phải oan ức xấu hổ.
Hạ Nghị cầm áo khoác lau mặt cho cô.
Bách Nguyệt thành thật nghe lời nhìn anh, nháy mắt một cái, không nỡ lãng phí từng giây từng phút.
Vừa nãy cô cũng sợ, sợ Hạ Nghị gặp phải nguy hiểm…
Hạ Nghị lấy ra một tượng gỗ từ trong túi quần, thời gian gấp gáp, anh chỉ cứu được một tượng gỗ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây