Rốt cuộc Hạ Vương Chi không nhịn được nữa: “Anh Hạ, anh với kẻ ngốc này…”
Bách Nguyệt không chờ anh ta nói xong, cũng không cần Hạ Nghị đáp lại, trực tiếp nhón chân lên hôn khóe miệng Hạ Nghị một cái.
“Chồng cực khổ rồi.”
Lần này Hạ Vương Chi rốt cuộc sáng tỏ.
Mẹ kiếp, mình cũng không phải kẻ mù, nếu như còn không thấy quan hệ của hai người kia, vậy còn không bằng mình không cần đôi mắt này nữa!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây