Bách Nhị Nữu khóc, cô ta còn không cảm thấy mình có lỗi: “Thậm chí nhà tôi còn muốn ép tôi gả thay Bách Nguyệt, sao tôi có thể hủy đi chính mình được, tôi cũng bị lão già đó ép thôi, không phải tôi chủ động nghĩ ra…”
Mọi người phỉ nhổ xì một tiếng.
“Còn mặt mũi không! Cô còn không thấy xấu hổ vì việc này à.”
“Ngày mai cô còn phải đi cảm ơn Bách Nguyệt và Hạ Nghị, nếu như cô ấy không dẫn Hạ Nghị trở lại, cô đã…”
Bách Nhị Nữu nắm chặt nắm đấm, không nói tiếng nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây