Mẹ nuôi ôm đứa nhỏ ưỡn ngực mình, nổi giận đùng đùng nói: “Tính là tội lớn gì chứ?! Chúng tôi đâu bán Bách Nguyệt! Hơn nữa trong thôn mẹ tôi còn có người mua vợ đấy, người bên ngoài tìm đến, trong thôn luôn có người nói giúp! Không có tiền đừng hòng đưa người về!”
Trưởng thôn tức giận nhìn bà ta, đúng là khóc lóc om sòm.
Trưởng thôn nhìn đứa con gái bà ta ôm trong lòng, cuối cùng chỉ nói một câu: “E rằng chồng của bà không sống nổi nữa.”
Mẹ nuôi dừng một chút, đầu tiên là sợ hãi, sau đó lại là dáng vẻ lợn chết không sợ nước sôi.
Buồn cười chính là.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây