Bách Nguyệt ôm lấy cổ của anh, hôn anh một cái: “Em rất nhớ anh.”
Hạ Nghị không thuận thế đè cô xuống, chỉ quần áo trên người: “Không sợ làm bẩn váy mới của em sao.”
Bách Nguyệt dừng một chút, sau đó lại đỏ mặt đáp: “Không sợ anh làm bẩn em.”
Bách Nguyệt nói xong nhìn chằm chằm anh, hơi hé miệng.
Hạ Nghị mơ hồ có thể nhìn thấy giữa hàm răng cô có đầu lưỡi phấn nộn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây