Từ sau đó, Bách Nguyệt chỉ cần nghĩ tới Hạ Nghị đã muốn khóc, đời này cũng như thế.
Chỉ cần ở chỗ Hạ Nghị bị ủy khuất hai mắt lập tức nước mắt lưng tròng.
Bách Nguyệt tới đây lại lau nước mắt của mình, nghiêm túc nói: “Nhìn thấy anh không sao, em… Em sẽ không quấy rầy anh nữa.”
Mình không thể cản trở công việc chống lũ của Hạ Nghị.
Cô biết chồng mình là anh hùng, anh có trách nhiệm của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây