Editor: Hye Jin
_____________
Nghe cuộc trò chuyện của họ, Cố Khanh Khanh nghĩ đến thanh mai trúc mã trong miệng anh lính trẻ hôm nọ, chắc chắn là người trước mặt.
Mà thanh mai trúc mã này tính tình giống như là xấp xỉ cô nha, còn cô thì không trắng bằng người ta, không gầy bằng người ta, thoạt nhìn không xinh đẹp như cô ấy.
Cố Khanh Khanh tổng kết bản thân lại, bỗng nhiên có chút xíu nản lòng, cô đưa tay lên vỗ vào cánh tay Cố Thanh Liệt đang nói chuyện với đồng đội, héo ủ rũ: “Anh ơi, em mệt quá, đi về ngủ trước đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây