Editor: Hye Jin
_____________
“Vâng, cháu biết ạ.” Cố Khanh Khanh nắm tay Hứa Niệm, theo sát phía sau Tôn Thục Phân, khi xuống xe, cô không quên cảm ơn đồng chí tiếp viên và đồng chí bảo vệ.
Sau khi rời khỏi ga xe lửa, bầu trời dần trở nên sáng sủa hơn, gió buổi sáng không nhẹ nhàng sảng khoái như Diêm Thành mà lạnh hung dữ, mãnh liệt, trong gió còn có cát mịn.
Khuôn mặt của Cố Khanh Khanh bị cát đập vào mặt khá đau, có chút mờ mịt vô thố.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây