Editor: Hye Jin
____________
12 giờ 30, Dư Phú Quý từ nhà ăn trở về, mang theo một túi khoai lang khô: “Đây đều là loại phơi khá mềm, Đoàn Đoàn và Niên Niên có thể nhai được, tôi còn chiên chút khoai môn lát để ở bên trong. Trong hộp cơm có đựng mấy cái màn thầu, mọi người trên tàu còn phải tự mua cơm ăn.”
Bọn họ phải đi tàu hai ngày, thời tiết như bây giờ nếu mang cơm lên tàu thì chẳng mấy chốc sẽ bị thiu, Dư Phú Quý không chuẩn bị gì nhiều.
“Chú Dư à, nhiều quá rồi, khoai lang khô trước kia còn chưa ăn hết mà.” Cố Khanh Khanh nhìn túi khoai to này, buồn cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây