Editor: Hye Jin
_____________
Cố Thanh Liệt không ngủ được, theo bản năng của một người lính, hắn đánh giá toàn bộ tình huống trong thùng xe.
Trên xe lửa không nhiều người lắm, bởi vì từ Biên Thành đi đâu vé đều đắt, một vé bằng chi tiêu một tháng của một nhà mười mấy người, cho nên ghế trống nhiều, bên cạnh bọn họ không ai.
Bây giờ đã hơn 7h giờ sáng, một tiếp viên trên tàu đẩy xe nhỏ bán cơm hộp, đến trước mặt Cố Thanh Liệt lắc đầu: “Tôi ăn rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây