Sau khi nghe xong Tào Tương Quân trợn mắt liếc con trai một cái, “Con đường mình chọn, có khổ cũng phải chịu.”
Ngay sau đó lại nói với Lâm Thính Vãn, “Chỉ là liên luỵ đến Vãn Vãn cùng ở đây chịu khổ với nó.”
Hứa Yến tiếp lời lại nói vài câu khách sao, Tào Tương Quân lại nói với Lâm Thính Vãn, “Nhưng mà Vãn Vãn cháu cứ yên tâm, thằng bé Luật Hoài này tuy rằng không nói nhiều, nhưng là đứa ngoan ngoãn lại chăm chỉ, mấy năm nay ở bộ đội đều là một mình, không nói đến xới đất trồng rau, liền nói mấy chuyện thủ công, ngoài hấp màn thầu bánh bao, còn biết nấu đồ ăn phương nam, sau này cháu muốn ăn gì cứ bảo Luật Hoài làm.”
Sau khi bà ấy nói xong mấy lời này, Lâm Tri Học nhịn không được sờ sờ cái mũi lại lén lút nhìn thoáng qua Cố Luật Hoài, không giấu được ý cười trong ánh mắt, ‘anh em, mẹ cậu đây là có bao nhiêu lo lắng cậu không cười được vợ vậy? ’ sao lại có một loại cảm giác như đóng gói lập tức đưa đến cửa vậy?
Hứa Yến cũng véo lòng bàn tay mình mới nhịn cười được, mở miệng nói, “Vãn Vãn nhà chúng cháu cũng biết làm một chút, hai người cùng nhau nâng đỡ, cũng đừng để một người làm hết tất cả mọi chuyện.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây