Lâm Thính Vãn nhìn Cố Luật Hoài, nhìn thấy dáng người cao lớn của người đàn ông ở khoảng cách gần, cả người mang theo khí phách cường hãn chỉ thuộc về quân nhân, đứng ở bên cạnh liền mang theo cảm giác áp bách rất mạnh.
Nhưng giọng nói lại vô cùng dịu dàng, cố ý giải thích khiến cho trái tim của Lâm Thính Vãn như bị lông chim xẹt qua, chú ý tới cái nhìn chăm chú của anh, khoảnh khắc hai người giao thoa ánh mắt, trái tim của Lâm Thính Vãn sinh ra nhịp đập khó nói nên lời.
Ngay sau đó lại nhanh chóng đè nén trái tim đập khó hiểu kia, làm bộ dáng lạnh nhạt dường như không có chuyện gì, “Không sao, anh lau tóc trước đi, đừng để bị cảm.”
Vì anh vội vàng đến đây để giải thích nên ngay cả tóc cũng chưa có lau khô, nói không xúc động khẳng định là giả, cho nên cũng không muốn để cho anh bởi vì vậy mà bị cảm mạo sinh bệnh.
Lúc này Cố Luật Hoài mới bắt đầu lui sang vị trí bên cạnh bắt đầu lau tóc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây