Lời này thực sự đã an ủi Lâm Thính Vãn, cô nũng nịu ôm lấy Cố Luật Hoài và ủ rũ trong vòng tay anh, “Ừm” một tiếng.
Cố Luật Hoài ôm lấy vợ mình, bàn tay to rộng nhẹ nhàng vuốt ve cô, và từ từ kể lại những lo lắng của mình khi cô vào phòng sinh.
Những lời nói nhẹ nhàng, tình cảm làm cho Lâm Thính Vãn cảm thấy thoải mái hơn.
Nếu cô không gặp và kết hôn với Cố Luật Hoài, có lẽ cô không bao giờ nghĩ đến việc sinh con, không chỉ vì tình cảm của cha mẹ làm cô sợ hãi hôn nhân, mà còn vì sự không tin tưởng vào tình yêu.
Cố Luật Hoài thực sự đã dùng sự dịu dàng của mình để cô biết rằng, thực sự có người yêu nhau, thực sự có thể gặp được người đàn ông tốt như vậy, tình yêu của anh thuần khiết và nồng nhiệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây