Cố Luật Hoài đương nhiên là hiểu rõ ý của vợ mình, nghĩ đến lúc trước bởi vì việc của đồng chí thanh niên trí thức mà anh ta bị ghi tội lớn, triệt tiêu hết tất cả công trạng lúc trước, trở về công tác cũng không có tốt như vậy, huống chi nếu là bản thân liền có chút việc ở trên người, tuy rằng tổ chức xử trí không được anh ta, nhưng đạo đức vẫn là có thể trói buộc.
Đơn vị tiếp thu cũng sẽ không coi trọng, người đức hạnh không đủ sẽ không giữ cương vị quá tốt.
Lâm Thính Vãn nghe xong nhịn không được bĩu môi, như thế còn được, loại người này thật không xứng.
Cố Ánh Khê trở về trễ một chút cũng nghe nói việc của Lâm Thính Vân, cùng là phận nữ giới với nhau khẳng định là an ủi Lâm Thính Vân trước, nhưng mà Lâm Thính Vân không bị dọa, ngược lại còn cùng Cố Ánh Khê nói, “Chị Ánh Khê, chị yên tâm, chị ba nói với em rồi, đối với loại người này thì không cần nể tình, còn có không thể chỉ nghe lý luận liền kêu người bị hại có tội, sai chính là bà ta, em sẽ không sợ hãi……”
Cố Ánh Khê nghe Lâm Thính Vân nói, mới phát hiện còn tuổi nhỏ mà Lâm Thính Vân đã có những kiến giải vô cùng độc đáo, nhưng nghe con bé nói đây đều là do chị ba dạy, Cố Ánh Khê nghiêng đầu nhìn thoáng qua chị dâu của mình, nghĩ thầm cô đúng là người chị tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây