Bên tai là giọng nói trầm thấp dễ nghe của người đàn ông, ấm áp dễ chịu nhắm thẳng lỗ tai, Lâm Thính Vãn cảm thấy vành tai như bị đuôi mèo lông xù xù quét qua, kích thích cô nổi da gà, trái tim càng là ngứa ngáy.
Cô nhịn không được duỗi tay xoa xoa lỗ tai, bọc chăn lăn về phía tương phản, lúc lăn còn cố ý nói, “Không nhớ.”
Cố Luật Hoài “Hửm?” Một tiếng, nhìn ý cười tinh nghịch trong mắt cô, liền biết cô lại trêu mình, cũng không so đo, cúi người qua ôm cô tiếp tục thế công dịu dàng, “Nhưng anh rất nhớ em.”
Ai da, dù là Lâm Thính Vãn cũng chống đỡ không được nhu tình mật ý của anh, ở trong chăn cười “Ha ha ha” không ngừng.
Trong phòng thiêu giường đất vốn là ấm áp dễ chịu, bọc chăn càng nóng hơn, Cố Luật Hoài sợ cô che đầu sẽ khó chịu, xốc chăn lên giúp cô, người trong chăn hô hấp được không khí mới mẻ, thở phào nhẹ nhõm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây