Lâm Thính Vãn nhìn dáng vẻ mỏi mệt của anh, cũng không từ chối, lấy khăn giúp anh chà lau tóc.
Tóc Cố Luật Hoài ngắn, trong phòng lại ấm áp, thực dễ dàng lau khô.
Chờ Lâm Thính Vãn xoay người phơi khăn, Cố Luật Hoài cũng bưng chén bắt đầu ăn mì sợi, anh ăn gì cũng tương đối mau, lại là bữa tối tình yêu của vợ làm nên càng ăn càng say mê, chờ Lâm Thính Vãn lại lần nữa ra tới anh đều đã ăn xong rồi.
“Để em rửa chén.” Lâm Thính Vãn đau lòng Cố Luật Hoài, dù sao bây giờ cô cũng tỉnh rồi, muốn cho anh đi nghỉ ngơi.
Cố Luật Hoài bưng chén lắc đầu, “Anh rửa cho.” Nói xong liền cầm chén đi vào phòng bếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây