Lâm Thính Vãn cảm giác hô hấp của người đàn ông ôm chính mình đột nhiệt thô nặng, nhịp tim cũng vô cớ tăng lên không ít, cô liền hỏi, “Sao mà anh lại nhanh như thế?”
“Cái gì?”
“Nhanh như vậy anh đã rửa mặt xong rồi sao?”
Thì ra là cái này sao? Cố Luật Hoài cúi đầu cọ vào gương mặt cô thấp giọng nói, “Lúc em nói chuyện với mấy thím anh liền đi rửa mặt.”
Lâm Thính Vãn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn anh, sau đó mới phát hiện trên người anh thật sự có mùi hương nhàn nhạt, đều do vừa rồi cô có chút hồi hộp nên mới không phát hiện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây