Rừng cây xanh biếc, cây tể thái béo mềm, cây địa đinh tươi mới, rau sam mọc từng mảng lớn, sau cơn mưa, khu rừng xung quanh đã có không ít người nhà quân khu ở bên ngoài đến hái rau dại, Lâm Vãn Thanh và các chị dâu đều tự tìm một chỗ rồi vùi đầu dốc hết sức đào rau.
Lâm Vãn Thanh dẫn theo Tiểu Cố An, chọn rau dại tươi mới hái xong bỏ vào giỏ tre, Tiểu Cố An mặc quần yếm, chổng mông nhỏ, tay nhỏ bóp mũi, chỉ vào rau dại trên mặt đất nói: “Thím, đồ ăn khó ăn.”
Nhóc này rất giống hai anh trai, đều là thấy không có thịt thì không vui, vô cùng ghét bỏ rau dại xanh xanh lại còn khó ăn.
Lâm Vãn Thanh ngẩng đầu cười: “Mấy cây này đem nấu ăn ngon lắm, rửa sạch sẽ rồi thêm tí dầu vừng, trộn một chút liền rất thơm.”
Tiểu Cố An chưa ăn, nhưng nghe thím nói thơm, tên nhóc nuốt nước miếng: “Ăn ngon.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây