Đường Thu Đào là con gái út nhà họ Đường, cậu cả Đường lại là đội trưởng trong thôn, lúc nói chuyện mang theo vẻ cay nghiệt: “Mẹ, sao mẹ lại thiên vị như vậy, Lâm Vãn Thanh là cháu gái ngoại của mẹ, nhưng con mới là con gái ruột mẹ mà, con mới từ trường về còn chưa được ăn sủi cảo đâu.”
“Cái con bé này, con nhóc Thanh Thanh kia không phải...” Phía sau còn hai chữ “Người ngoài” vừa tới miệng liền bị bà ta nuốt trở về, Vương Xuân Hoa hơi chột dạ nhìn về phía Lâm Vãn Thanh liếc mắt một cái, thầm cười mỉa hai tiếng rồi tiến vào phòng bếp.
Lúc này Đường Thu Đào mới vừa lòng, cô ta ôm ngực bước tới trước mặt Lâm Vãn Thanh, dáng vẻ cực kì đắc ý, nói: “Lâm Vãn Thanh, cô nghe rồi chứ, ở nhà họ Đường này cô chỉ là một người ngoài mà thôi!”
Nói xong liền nghênh ngang rời đi.
Lâm Vãn Thanh đứng ở dưới mái hiên, rũ mắt nhìn những hạt mưa rơi xuống mặt đất, môi khẽ nhếch lên, đương nhiên là cô biết trong mắt người nhà họ Đường, đặc biệt là Vương Xuân Hoa thì cô chỉ là một đứa ăn nhở ở đậu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây