Ai ngờ đâu được cô gái như vậy lại là người đến từ mấy chục năm sau, một người lớn lên ở cô nhi viện, xuyên không tới thay thế cho một ả đàn bà ngoài mặt thì đẹp đẽ nhưng trong lòng lại toàn rắn rết cơ chứ(*).
[Chú thích: (*) Khúc này ý chỉ Lâm Vãn Thanh ngày xưa.]
Thế là Phùng Nam mở miệng cười nói: “Có lẽ Hoa Quốc thế kỷ hai mốt so với hiện tại, hẳn là khác nhau nhiều lắm?”
“Cạch” một tiếng, lại là âm thanh rơi xuống của lọ nước tương.
“Chị…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây