Còn Khương Tuệ Tuệ thì lập tức chuẩn bị ra ngoài, trước lúc đi ra ngoài còn xem xét qua mấy món quà được tặng lúc trước, chọn mấy thứ để mang đi. Một bình sữa mạch nha, một cân đường đỏ, còn có mấy cân mì sợi, cô nói với bà Tống ở dưới lầu: “Bà nội, vừa rồi mẹ cháu có gọi điện thoại tới nói là chị dâu thứ ba của cháu sắp sinh, kêu cháu mau trở về nhà một chuyến.”
Bà Tống nghe thấy vậy thì nhanh chóng lên tiếng, vừa đi lên lầu vừa nói: “Vậy cháu hãy mang theo một ít đồ mà trở về, bây giờ đi mua vé có vẻ không còn kịp nữa rồi, bằng không cháu hãy nói phó quan Lý đưa cháu đi một chút, như vậy sẽ nhanh hơn.”
Khương Tuệ Tuệ nghĩ như vậy cũng hợp lý, dù sao thì sinh con cũng là chuyện do trời quyết định, cô cũng biết Lưu Ái Đệ nói như vậy thì chỉ đơn giản là nói ngoài miệng mà thôi, nhưng lỡ xảy ra chuyện gì không hay thì sao, vì thế cô đồng ý với kiến nghị của bà Tống.
Bởi vì có phó quan Lý lái xe đưa đi, cho nên cô chỉ tốn hơn ba giờ là đã đến được sở y tế đại đội rồi.
Mới vừa lên lầu hai, cô đã nhìn thấy vài người đứng ở hành lang, đó là Phương Quế Chi, Khương Vệ Bình và Khương Vệ Quân. Khương Vệ Quân vừa thấy Khương Tuệ Tuệ đến, nhanh chóng chạy đến đón cô, nói: “Em gái, em tới rồi, vừa rồi chị dâu em lại đau bụng, y tá nói với anh là sắp sinh rồi, em nhanh vào trong trước đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây