Khương Tuệ Tuệ vừa thu dọn đồ đạc, vừa làm nũng nói: “Ông nội, bà nội, cháu biết rồi, ông bà cứ yên tâm đi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Hơn nữa không phải có người trước kia làm trợ lý của ông đi cùng với cháu rồi sao?”
Để Khương Tuệ Tuệ đi một mình, ông Tống nhất định sẽ không yên tâm, vì thế đã để trợ lý đi cùng với cô.
Bây giờ Khương Tuệ Tuệ có trong tay không dưới mấy ngàn nhân dân tệ, trong số đó có phần do cô tự mình kiếm được, cũng có phần do Tống Thời Thanh trợ cấp. Mỗi tháng Tống Thời Thanh đều sẽ gửi tiền trợ cấp về nhà, toàn bộ đều giao cho cô giữ, hơn nữa tiền lương hưu của ông Tống cũng không ít, chi tiêu bất cứ thứ gì trong nhà cũng không cần Khương Tuệ Tuệ phải đưa tiền ra, tuy nhiên Khương Tuệ Tuệ vẫn thường xuyên mua một vài món đồ về nhà.
Dù sao cũng là lần đầu tiên đến quân khu của Tống Thời Thanh, Khương Tuệ Tuệ cảm thấy mình cần chuẩn bị một ít quà gặp mặt mới được. Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy dê nướng nguyên con không tồi, vì thế liền quyết định mang cái này đến quân khu.
Bây giờ Tống Thời Thanh đã là đội trưởng rồi, một mình anh quản lý một đống người, cấp dưới cũng có khoảng 70 đến 90 người, vậy lấy trung bình là 80 người đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây