Cũng may, Tống Thời Thanh đã nhanh chóng tìm được giày, anh lấy giày từ dưới váy ra, lại hôn Khương Tuệ Tuệ một cái thật sâu, sau đó đứng dậy lùi về phía sau hai bước.
Anh giơ giày trong tay lên, tay còn lại lau khô vệt nước trên khóe môi, nhìn Khương Tuệ Tuệ, trong mắt phảng phất có ngân hà, nói: “Tìm được rồi, anh có thể rước em về nhà rồi.”
Khương Tuệ Tuệ nhướng nhướng chân mày, thay đổi dáng ngồi, làm lộ ra đôi chân trần, lắc lư một chút, nâng cằm nói: “Anh còn chưa mang giày cho em.”
Tống Thời Thanh không nói gì, lập tức quỳ một chân xuống, đưa tay phủi phủi chân Khương Tuệ Tuệ hệt như phủi châu ngọc. Cô có làn da sáng bóng, đôi chân vô cùng xinh đẹp, anh cúi người xuống đặt lên mũi chân cô một nụ hôn.
“A a a a….”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây