Khương Tuệ Tuệ vừa mới nói xong, Tống Thời Thanh đã tiếp lời: “Là do cháu không tốt, là cháu đề nghị với Tuệ Tuệ giấu mọi người, mọi người đừng trách cô ấy. Chú Khương, thím Khương, hôm nay cháu có thể bảo đảm ở trước mặt hai người, cháu thật lòng thích Tuệ Tuệ, cả đời này cháu sẽ đối xử tốt với cô ấy, yêu thương cô ấy, không để cô ấy phải chịu bất kỳ uất ức nào.”
Khương Tuệ Tuệ đưa tay nắm lấy tay Tống Thời Thanh, đưa mắt nhìn anh, ánh mắt vô cùng nhu tình.
“Cha, mẹ, con tin anh ấy, anh ấy sẽ không lừa gạt con.”
Phương Quế Chi và Khương Đắc Thắng bốn mắt nhìn nhau, nhưng thật sự không biết nên nói gì. Đúng vậy, những điều nên nói bọn nhỏ đều đã nói rồi, bọn họ còn có thể nói gì nữa đâu.
Huống hồ, bọn họ cũng không tính toán chuyện con cái giấu bọn họ việc này. Chỉ cần là Tuệ Tuệ thích thì bọn họ cũng thích. Hơn nữa bọn họ cũng biết Tống Thời Thanh, anh là một đứa trẻ tốt, Tuệ Tuệ yêu anh là không sai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây