Tay chân Khương Tuệ Tuệ cuống cuồng hết cả lên, cô cố gắng đứng dậy, nhưng lại ngã vào người Tống Thời Thanh. Lúc này ánh mắt của Tống Thời Thanh dần dần trở nên âm trầm, thân thể cũng bắt đầu phản ứng kịch liệt hơn, cảnh tượng lúc này lại làm cho anh một lần nữa nhớ đến giấc mơ mấy tháng trước.
Trong giấc mơ đó, tình huống này và cảnh tượng này như đang bổ sung cho nhau. Chẳng qua là anh và Khương Tuệ Tuệ đổi chỗ cho nhau, trong giấc mơ anh đè ở trên người Khương Tuệ Tuệ, hiện tại lại là Khương Tuệ Tuệ đè ở trên người anh. Mái tóc của cô được xõa rối tung ở hai bên, có chút lộn xộn vì hành động vừa rồi, có lẽ là do mái tóc đã cản tầm nhìn, Khương Tuệ Tuệ đưa tay vén mái tóc dài trên trán ra sau tai.
Những động tác tưởng chừng như vô tình của cô, ấy vậy mà lại để lộ ra hành động quyến rũ vô cùng.
Tống Thời Thanh tự nhận bản thân là một người có ý chí rất kiên định, nhưng vào lúc này anh mới phát hiện ra, ý chí của bản thân không đủ kiên định một chút nào. Đôi mắt anh nheo lại, mặt hồ tĩnh lặng trong mắt anh gợn sóng lăn tăn, anh vươn tay khuấy động, phá vỡ sự yên tĩnh.
Gió đang nổi lên, giống như trái tim của Tống Thời Thanh vậy. Giống như cơ thể anh mất kiểm soát và không chịu nghe theo sự sai khiến, anh vòng tay ôm lấy Khương Tuệ Tuệ, ghé vào sát mặt cô, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây