Bà nội Tống vội vàng nói: “Bà và ông nội cháu không có việc gì.”
Tống Thời Thanh bước nhanh về phía trước, ôm lấy ông nội Tống và bà nội Tống vào ngực anh, ba người gắt gao ôm chặt lấy nhau. Lúc này, bà nội Tống cảm thấy toàn thân Tống Thời Thanh đang run rẩy, ngay cả hai tay đang ôm bọn họ cũng run rẩy.
Anh sợ hãi.
Bọn họ đều là những người thân còn lại của anh, anh không thể để mất họ thêm nữa.
“Không có việc gì, không có việc gì...” Bà nội Tống đau lòng vỗ lưng Tống Thời Thanh: “Mưa to như vậy, chúng ta về nhà họ Khương trước đi, ông nội con đang ở nhà họ Khương, trước đó đột nhiên có gió lớn, mưa to quá, mấy ngày nay mưa liên miên, nhà chúng ta không chịu nổi nữa rồi, bà và ông nội nghĩ cháu đi làm cũng mệt rồi, nên không nói với cháu, cứ nghĩ hôm nay trời nắng, đoán chừng cũng không có việc gì, không nghĩ đến trời lại bắt đầu mưa, bà sợ có chuyện nên bảo ông nội cùng bà đến nhà họ Khương trú một chút, không ngờ lại xảy ra chuyện...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây