Khương Vệ Bình đi ra ngoài, nhìn thấy nôi em bé trong sân, giật mình kinh ngạc nói: “Tuệ Tuệ, sao em lại đi làm một cái nôi mới vậy? Cái này hết bao nhiêu tiền thế? Chị còn định đi tìm bạn học để nói một tiếng, nói cô ấy cho chị cái nôi cũ của con cô ấy để mang về tiếp tục sử dụng.”
Nghe xong lời này, Khương Tuệ Tuệ cũng rất mờ mịt khó hiểu: “Chị hai, không phải là chị đi tìm thầy Hứa để hỏi làm cái nôi này hay sao?”
“Chị không có.” Khương Vệ Bình lắc đầu: “Có phải Hứa Quý Thuận gửi nó đến không?”
“Vâng, anh ấy trực tiếp mang nôi đến sân nhà chúng ta, nói là mang cho chị, em còn tưởng là chị đặt làm.” Khương Tuệ Tuệ nói, đột nhiên nhớ rằng Hứa Quý Thuận năm nay dường như đã hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, nhưng anh ấy vẫn chưa kết hôn.
Không phải anh ấy không cưới được vợ, tuy rằng anh ấy có chút nhàm chán, nhưng anh ấy có tay nghề, nếu có tay nghề thì không sợ không có cơm ăn, có người giới thiệu đối tượng cho anh ấy mấy lần, nhưng Hứa Quý Thuận luôn không quan tâm, vì vậy cứ thế mà kéo dài đến tận bây giờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây