Đôi mắt Khương Tuệ Tuệ nhìn chằm chằm tất cả những điều này không chớp mắt, cảm thán, nếu cô có điện thoại di động, cô chắc chắn sẽ ghi lại tất cả những điều này.
Nhưng mà lúc này không có điện thoại di động nên cô chỉ có thể bí mật chia sẻ vẻ đẹp của khoảnh khắc này với Tống Thời Thanh.
Tống Thời Thanh đứng cách xa cô vài bước, nhìn cô vui vẻ như tinh linh trong núi. Có vẻ như cô thực sự rất thích đom đóm, vì vậy anh liền nói: “Anh sẽ bắt cho em một ít để mang về.”
Không ngờ, Khương Tuệ Tuệ lại lắc đầu, nói: “Không cần, chúng sẽ chết ngay sau khi anh bắt chúng về không bao lâu, bọn chúng vốn dĩ thuộc về nơi đây, sau này nếu em muốn xem thì đến đây xem là được rồi.”
Khóe miệng cô nở một nụ cười tạo ra một má lúm đồng tiền, âm thanh ôn nhu nói: “Tống Thời Thanh, anh nhìn xem ở đây có đẹp hay không? Đom đóm cũng rất đẹp, ánh trăng cũng rất đẹp, những vì sao cũng vậy, và ngay cả gió cũng đẹp.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây