Hơn nữa, em lại lớn lên xinh đẹp như vậy, nếu anh không thích em mà đi thích người khác, đó không phải là nhặt hạt vừng và vứt quả dưa hấu hay sao? Em... Em sẽ không nói chuyện với anh nữa, dì cả của em đến rồi...”
“Dì cả?” Tống Thời Thanh nhăn nhăn mày lại, nhanh chóng đứng dậy và giúp Khương Tuệ Tuệ đứng dậy, phủi bớt những cọng lúa mì dính trên người và quần áo của Khương Tuệ Tuệ và bản thân anh, sau đó chỉnh trang lại quần áo cho cô.
Anh phản ứng rất nhanh, hạ thấp giọng nói: “Tuệ Tuệ, mặc dù anh đã nói với em rằng tốt nhất là không nên công bố mối quan hệ của chúng ta cho đến khi ông nội anh được sửa án sai. Nhưng nếu dì cả của em thật sự đã thấy những gì lúc nãy anh đã làm với em, em yên tâm, anh sẽ giải thích rõ ràng với dì ấy, cũng sẽ tranh thủ, mặc kệ xảy ra chuyện gì thì tất cả đều sẽ có anh ở đây.”
Khi nói, Tống Thời Thanh đưa tay ra nắm lấy bàn tay mềm mại của Khương Tuệ Tuệ, đan các ngón tay vào nhau. Khuôn mặt đẹp trai đầy nghiêm túc và nghiêm nghị, như thể anh đã sẵn sàng thú nhận mọi thứ.
Khương Tuệ Tuệ chớp chớp mắt, đôi mắt cô rơi vào bàn tay mà hai người bọn họ đang nắm, mà Tống Thời Thanh đã nắm rất chặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây