Khương Tuệ Tuệ thè lưỡi một cái, đi theo sau Tống Thời Thanh, nhìn thấy anh đến hiệu sách trả lại chiếc ô, nhỏ giọng hỏi: “Vừa lúc nãy… Anh không bị thương chứ?”
“Tôi không sao.” Tống Thời Thanh lắc đầu mà giải thích: “Chú Thẩm là chiến hữu của cha tôi.”
“Còn mấy người lúc nãy mà tôi đấm cho một trận đều là những người bạn học cấp ba của tôi, sau này nhà của tôi bị khám xét, bọn họ cũng có phần ở trong đó, đập phá hết cả nhà của tôi, những thứ mà cha mẹ để lại cho tôi cũng không chịu buông tha. Vừa lúc nãy tôi ra tay đánh tên Hầu Tương Bình, lúc đó hắn ta còn muốn nhổ hết cả răng của ông nội tôi, ông nội tôi có bệnh huyết áp cao, lúc đó bị chọc giận tới mức sắp ngất xỉu luôn.”
Nói xong anh liền cười một cái, nấm chặt lấy nắm đấm tay mình: “Tôi đã muốn đánh bọn chúng một trận từ sớm rồi.”
Lúc mà nhà họ Tống xảy ra chuyện, Tống Thời Thanh chỉ vừa mới có mười sáu tuổi mà thôi, là một chàng trai mang theo hoài bão lớn lao, muốn trở thành một người lính, muốn trở thành một anh hùng chiến đấu, muốn làm tất cả mọi việc có ý nghĩa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây