Lúc này bị bố mắng, cô bé tủi thân. Cô bé không biết dì Túc Túc có giận hay không, rồi lại nhìn chú Hoắc đang bế mình, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, chú Hoắc không hề giận... trông chú Hoắc chẳng giận xíu nào cả...
Hơn nữa, vừa rồi cô bé còn thấy chú Hoắc cười nữa!
Đặng Tiến Bộ quay mặt đi: Không dám nhìn, không dám nhìn. Mặc dù anh ta ngày nào cũng tự nhủ nhiều lần rằng tư tưởng phải trong sáng, phải suy nghĩ tích cực, không được cứ nghĩ đến chuyện nam nữ, nhưng vẫn cảm thấy tham mưu trưởng đối xử với Ôn Túc Túc rất khác...
…
Đúng lúc này, Trương Quế Hoa đã nấu xong cơm. Chị ấy bước ra khỏi bếp, gọi với ra sân: “Cơm nước xong rồi, mọi người đừng đứng ngoài đó nữa, vào ăn cơm đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây