Nghe vậy, Khương Vệ Quân mới vui vẻ nhận lấy kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, nói một tiếng “Cảm ơn chị” rồi chạy đi chia cho các anh.
Bình Bình trơ mắt nhìn anh ba cầm kẹo đi tìm các anh tra, mà không cho mình, cái miệng nhỏ nhắn mếu máo đầy tủi thân. Cô bé lại nhìn Ôn Túc Túc, đôi mắt to tròn đen láy tràn đầy sự khao khát kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, nhưng lại không dám nói ra.
Ôn Túc Túc lập tức nhìn thấu suy nghĩ của Bình Bình, nháy mắt với cô bé. Đôi mắt cô long lanh, lấp lánh như những vì sao.
Cô cười, lại lấy từ trong túi ra hai viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, nói: “Bình Bình có muốn ăn kẹo không? Bình Bình tự lại đây lấy nhé?”
“Oa!” Còn có kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, lại còn là hai viên! Nhiều hơn anh!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây