Từ Nguyệt Hồng gật đầu: “Tiểu Đội Trưởng nói đúng.”
Ôn Túc Túc nhìn tay bọn họ thành ra như vậy, cũng thấy khó chịu, nhớ ra điều gì đó, nói: “Tôi có mấy đôi găng tay da, các cô đeo vào thì tay sẽ không đau như vậy nữa, lát nữa tôi mang đến cho các cô.”
“Găng tay da? Nhưng chúng tôi ngại...” Từ Nguyệt Hồng nói.
Tô Lập Xuân cũng lắc đầu nói: “Túc Túc, dù sao chúng tôi cũng đã bắt đầu có vết chai rồi, nói không chừng sau này sẽ không bị nổi mụn nước nữa, găng tay da cô cứ giữ lại mà dùng đi, chắc chắn cô sẽ cần đến.”
Nhưng Ôn Túc Túc vẫn kiên quyết đưa cho bọn họ: “Các cô đừng từ chối nữa, chỉ là mấy đôi găng tay da thôi, lúc đầu tôi mang đến, là định dùng để gặt lúa mạch, không ngờ sau đó lại bị điều đến trạm xá, nên không dùng đến, nếu các cô không nói, có lẽ tôi cũng quên mất.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây