Mỗi khi thức dậy, cô đều vươn vai, trở thành thói quen, vì làm như vậy rất thoải mái, mắt lim dim lười biếng, mũi khẽ hừ hừ, bản thân cô chưa nhận ra, nhưng trong mắt người khác, lại rất quyến rũ.
Vừa vươn vai xong, Ôn Túc Túc đã nhìn thấy Hoắc Ôn Nam từ phòng bệnh đi ra.
Hoắc Ôn Nam vì bị thương nên mấy ngày nay được nghỉ ngơi. Nhưng anh đã hình thành thói quen ngủ sớm dậy sớm, nên khi tiếng kèn hiệu lệnh báo thức vang lên, cũng là lúc anh thức dậy.
Ôn Túc Túc ngẩng đầu, ánh mắt chạm phải Hoắc Ôn Nam.
Ôn Túc Túc rất bình thản, ngược lại Hoắc Ôn Nam lại không được tự nhiên, anh dời mắt đi, gật đầu với Ôn Túc Túc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây