Cô dùng đũa chọc vào ốc một cái, sau đó nhẹ nhàng mút một cái là ra. Thịt ốc tươi ngon, không còn mùi tanh của bùn đất, ốc trộn lẫn với nước súp hơi cay, tạo nên một món ăn mỹ vị.
Cô ăn liên tục mấy con, còn nhân lúc không ai chú ý liếm liếm nước súp dính trên đầu ngón tay. Dường như là mỹ vị của nhân gian, cô thỏa mãn nheo mắt lại, khóe miệng mang theo ý cười mãn nguyện.
…
Ăn cơm xong, Ôn Túc Túc ở lại dạy Trần Nguyệt Phân học chữ, Đại Trụ và Nhị Trụ còn chưa đi học, cũng ngồi học theo.
Trần Nguyệt Phân đã lớn tuổi, khả năng tiếp thu không bằng trẻ con. Đại Trụ, Nhị Trụ học nhanh hơn Trần Nguyệt Phân, nhưng Ôn Túc Túc dạy những chữ khá đơn giản, dạy thêm hai lần là Trần Nguyệt Phân cũng biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây