Lâm Tĩnh Hảo biết chuyện Ôn Dược Tiến bị điều tra ra được, cảm thấy hơi căng thẳng, biết được Ôn Dược Tiến không khai ra cô ta, lúc này mới yên tâm. Bình thường cô ta là người như thế nào? Thanh niên thanh niên trí thức không ai nói cô ta không tốt, lần trước Ôn Túc Túc gây chuyện với cô ta, kết quả thế nào? Chẳng phải đa số đều đứng về phía cô ta sao?
Bất ngờ gặp Ôn Túc Túc, sắc mặt Lâm Tĩnh Hảo thay đổi, nhưng nhanh chóng phản ứng lại, hơi mất tự nhiên gọi một tiếng: “Chị Túc Túc, đã trưa rồi sao chị không đi nghỉ ngơi, đứng đây làm gì?”
Ôn Túc Túc nhếch môi, nhìn chằm chằm Lâm Tĩnh Hảo: “Tôi đứng đây đợi cô đấy.”
“Đợi em?” Lâm Tĩnh Hảo lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nụ cười trên mặt cứng đờ, cô ta không biết Ôn Túc Túc đợi cô ta làm gì, từ sau lần Ôn Túc Túc rơi xuống sông, đã trở nên thông minh hơn nhiều, điều này khiến cô ta nghi ngờ, chẳng lẽ Ôn Túc Túc đã nhìn ra điều gì rồi.
“Chị Túc Túc, chị đợi em làm gì vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây