Nói xong lời cuối cùng mới ngẩng đầu lên, mong đợi nhìn Ôn Túc Túc.
Lại mở ống tre nhỏ đang xách trong tay cho Ôn Túc Túc xem: “Em còn mang theo hai quả trứng từ nhà, muốn tặng cho chú thủ trưởng, chị ơi, chị cho em vào thăm chú ấy đi, em nhất định sẽ không quậy phá, nhìn xong là đi ngay.”
Ôn Túc Túc xoa đầu cậu bé, lau sạch vết bẩn trên mặt cậu, ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào Bản Đắng, nói: “Chú ấy không sao, chị cũng có thể đưa em đi gặp chú ấy, nhưng trước đó, em phải đi cùng chị để xử lý vết thương của em trước đã.”
“Cảm ơn chị tiên nữ!” Bản Đắng reo lên.
Bản Đắng tuy còn nhỏ tuổi, nhưng lại rất ngoan. Để mặc Ôn Túc Túc dắt vào trạm xá, lúc xử lý vết thương, có vài vết thương dính mảnh đá vụn, phải lấy ra trước, rất đau, nhưng Bản Đắng cắn răng không kêu một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây