Sau khi lên xe, Hoắc Ôn Nam vội vàng lấy một chiếc khăn quàng cổ từ ghế sau ra, quàng lên cổ Ôn Túc Túc, sau đó nắm đôi tay lạnh cóng của cô, nhẹ nhàng xoa.
Da của Ôn Túc Túc rất đẹp, dù ở binh đoàn hơn nửa năm, nhưng da vẫn rất mịn màng. Không giống như Hoắc Ôn Nam, tay đã chai sạn, hai bàn tay ma sát vào nhau, tay Ôn Túc Túc nhanh chóng ấm lên.
Hoắc Ôn Nam vừa ủ ấm tay cho cô, vừa giải thích: “Anh đến tiễn người.”
“Tiễn người? Tiễn ai vậy?” Ôn Túc Túc thuận miệng hỏi.
Hoắc Ôn Nam nhìn chóp mũi đỏ bừng vì lạnh của cô, càng nhìn càng thấy đáng yêu, sợ mình sẽ không nhịn được mà ghé sát vào, cắn một cái lên chóp mũi của cô. Ngày cưới do Ôn Túc Túc ấn định, nếu theo tính cách của anh, nhất định chọn càng sớm càng tốt, kết hôn sớm một chút, anh có thể “ăn cô” sớm một chút....
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây