Nhưng Ôn Thiến Thiến thì khác.
Sau khi nghe xong, cô ấy nhíu mày, khó chịu nhìn Hoắc Gia Lương, rồi hỏi: “Miệng còn đau không? Hay là để chị đi lấy ít cao bôi cho? Thôi đi lấy luôn vậy.”
Nói xong, Ôn Thiến Thiến lập tức đứng dậy đi vào phòng lấy thuốc.
Hoắc Gia Lương nhìn bóng lưng Ôn Thiến Thiến, dùng lưỡi đẩy đẩy, chạm vào chỗ bị Mục Tư Tinh đánh lúc nãy, quả thật hơi đau. Bỗng chốc cậu ấy ấm áp, thầm nghĩ Thiến Thiến vẫn quan tâm đến mình mà!
Ôn Thiến Thiến nhanh chóng quay lại, trên tay cầm một tuýp thuốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây