Hoắc Gia Lương cảm thấy mình có thành ý.
Ngay khi Ôn Thiến Thiến mở cửa bước vào nhà, cậu ấy cũng đang định đi vào, kết quả chỉ nghe thấy một tiếng “Rầm”, cửa đóng sập lại.
ậu ấy bị nhốt ở ngoài cửa.
Hoắc Gia Lương sờ mũi, tim đập thình thịch, thầm than may mà mình né nhanh, nếu không thì mũi đã đập vào cửa rồi. Cậu ấy sờ mặt mình, mặt không sao là được.
Cậu ấy không bỏ cuộc, tiếp tục nói vọng vào trong: “Thiến Thiến, em đừng ngại, em thử nghĩ kỹ xem, anh họ của tôi đã cưới Túc Túc, nếu em có thể gả cho tôi, hai nhà chúng ta sẽ trở thành thông gia, thân càng thêm thân, là một giai thoại đẹp đúng không? Hơn nữa, tuy nhìn bề ngoài tôi có vẻ bất cần đời, nhưng tôi rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây