Nhìn thấy vẻ vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt bố Ôn sau khi nhìn thấy món quà, Hoắc Gia Lương đoán món quà này đã chạm đến trái tim bố Ôn. Quả nhiên anh họ là người chu đáo, đã tặng quà thì không thể tặng bừa, nhất định phải đúng món quà khiến bố vợ tương lai hài lòng.
“Có vẻ chú rất thích nó, anh trai con quả nhiên đã chọn đúng quà rồi!” Hoắc Gia Lương nói.
“Cuốn sách cổ này chú đã tìm kiếm nhiều năm rồi, vẫn không tìm thấy, không ngờ nó lại ở chỗ Ôn Nam. Nhưng mà cuốn sách này vô cùng quý giá, tặng chú như vậy... Liệu có phù hợp không?” Bố Ôn do dự, cuốn sách này quá quý, là thứ có tiền cũng chẳng mua được.
Hoắc Gia Lương cười nói: “Chú đừng nói vậy, quan hệ giữa anh con và chị dâu còn cần phải khách sáo như vậy sao? Hai người bọn họ đã được hứa hôn từ nhỏ, bây giờ lại đang tìm hiểu nhau, nói không chừng sắp kết hôn rồi, đến lúc đó chúng ta là người một nhà, còn phân biệt gì nữa, tặng chú mà lại nói không thích hợp, vậy tặng ai mới thích hợp đây?”
Phải nói Hoắc Gia Lương rất khéo ăn nói, chỉ trong vài câu nói đã khiến bố mẹ Ôn vui vẻ ra mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây