Nói xong, cô dừng lại, nhìn sang Hoắc Ôn Nam, nhíu mày: “Hoắc Ôn Nam, anh có trọng nam khinh nữ không đấy? Nếu sau này em sinh con gái, anh không thích thì…”
Chưa kịp dứt lời, Hoắc Ôn Nam đã đưa tay xoa đầu cô, bất ngờ ghé sát tai cô, nhỏ giọng nói: “Nói bậy, chỉ cần là con của chúng ta, trai hay gái anh đều thích. Vì vậy…”
Lúc anh nói, hơi thở ấm áp phả vào tai khiến Ôn Túc Túc cảm thấy nhột. Giọng anh kéo dài: “Nhưng mà, em dự định khi nào sinh con cho anh, khi nào thì gả cho anh?”
Ôn Túc Túc lùi lại một bước, hừ mũi: “Còn sớm lắm!”
Bên kia, mấy thanh niên trí thức đang gánh phân, nhìn về phía này xì xào bàn tán: “Này, mấy cậu có thấy không, nghe nói người của binh đoàn đến thôn Hắc Hà chúng ta đấy? Có phải hai người kia không? Trông họ đẹp thật, quân phục cũng đẹp nữa! Thật đáng ngưỡng mộ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây