Hoắc Ôn Nam khẽ cười, nói: “Nếu em không muốn nghe họ cằn nhằn, vậy chi bằng chúng ta tranh thủ kết hôn trước Tết đi.”
Ôn Túc Túc sững người, chớp mắt, cứ ngỡ mình nghe nhầm. Hoắc Ôn Nam đang cầu hôn cô ư? Nhưng mà... thiếu cảm giác nghi thức rồi thì phải?
Cô lắc đầu, không được, không được, trước đây hai người cứ hiểu lầm nhau suốt, còn chưa tận hưởng tình yêu ngọt ngào, nếu kết hôn nhanh như vậy, qua loa quá rồi.
Cô khoác tay Hoắc Ôn Nam, hừ một tiếng, bĩu môi nói: “Anh đừng hòng gạt em, muốn kết hôn với em, ít nhất phải có một màn cầu hôn chính thức chứ, hơn nữa em còn chưa từng yêu đương, em muốn trải nghiệm cảm giác yêu đương đã...”
Mưa nhỏ dần, hai người sóng bước bên nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây